Tôi
Buồn
Than phận
trách
thân
Yêu chi
cho khổ
ngày dài
nhớ mong
Đường chiều
râm bóng nhớ ai
Thương
Yêu
cố nén
đợi chờ hư vô
Tình ai
trao gởi làm chi
Tôi như con én lạc bầy bay xa
Đêm đen
Ngồi
đếm
tình người
Gió bay
tóc rối
bạc đầu ai hay
Tình tôi dở
khóc dở cười
Anh vui bên ấy nghĩ gì hở anh
Trách người
hay trách tim
tôỉ
Khóc chi
cho kẻ bạc tình
Người ta dang dối
Thật thà
mình
mang
Quên -
Viên thuốc nhiệm mầu
Xóa tan
mơ ước
hẹn
hò
Thôi về
Ta
chúc
Tạ Từ
thiên thu
Trời buồn
giăng
kín mây đen
Tôi buồn
ôm mối tình riêng
trách lòng
Tội cho
thân xác
rã rời
Cánh hoa chùm gởi
rụng rơi
một đời
Trời
thầm thì
từng hạt mưa con
nhỏ xuống
Thân cây
Rung rẫy
Tình người
dối dang
Đêm qua có dáng
người sang
Ngỡ ngàng
thức giấc
giọt
sầu
giọt rơi
Tình ơi
thôi hỡi tình ơi
Em xin gởi lại
tình
này
cho ai !?!
Nhớ Quê ...!
Xa Quê mẹ ...
đã bao năm tháng
Vẫn không quên ... mảnh đất ngày xưa
Nắng chói chang
... in bóng hàng dừa
Một cuộc sống quê nghèo lam lũ
Ở xứ lạ ... đầy
đủ vật chất
Vẫn ngóng về ... quê Mẹ thiết tha
Mãnh đất nghèo … xư’ sở
Ông Cha
Đã nuôi con từng ngày khôn lớn ...
Tiếng võng trưa hè đưa kẻo
kẹt
Gọi ai về với quê Ngoại bỏ quên
Tuổi "thả diêù" theo con nước lớn
lên
Phù sa ấp tình quê hương ngọt dịu
Mới ngày nào a, b, c ngọng
ngịu
Tóc "bum bê" dang nắng giữa trưa hè
Leo hàng rào theo đám bạn hái
me
Về đến nhà bẹ mo cau lót sẵng
Chiều chưa về đã lo ngồi nhớ
nắng
Nhìn nồi cơm đang nấu đỏ lưng trời
Bao năm rồi giờ nơi đã khác
nơi
Nắng nơi đây không ấm bằng nắng Ngoại
Bao năm rồi hồn Việt Nam
khắc khoải
Nhớ tuổi thơ trong sáng của ngày nào
Ngoại hiền từ ngồi trên
rạp chẻ cao
Hình bóng đó bao giờ con quên được ... ?
Nắng....
Nắng ơi mi trốn đâu
rồi ... ?
Để mây che phủ bầu trời hôm nay
Lòng buồn nhìn gió cùng
mây
Bỗng dưng khóe mắt cay cay lệ trào
Cô đơn lạc mất lối về
Bâng
khuâng hốt hỏang lạc loài riêng tôi
Điểm về sao quá xa xôi ... ?
Nửa kia
còn mãi nổi trôi phương nào ...?!!
TLN052012
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét