Mùa Hạ đang gõ những nhịp thở đầu tiên của những cơn nóng chói chang, những cơn mưa rả riết buồn cảm, nhưng nơi đây không có hoa Bằng Lăng, không Điệp vàng, không có những chùm Phượng Vĩ khoe sắc đỏ , không có những hàng lá Me bay của một thời em chờ, anh đưa đón dìu dắt yêu đương. Bây giờ chỉ còn lại trong em nhưng nỗi nhớ mênh mang còn đong đầy những kỉ niệm đẹp của ngày xa xưa ấy.....
Anh ...! Hôm nay trời u ám, không biết trời có thể mưa không hả anh ...? Em nhớ có một lần trời mưa, anh đã ở bên em, lần đó có lẽ là cơn mưa dịu dàng và đẹp nhất. Từ nhỏ em đã thích dầm mưa, rồi bây giờ ở gần biển, em lại đam mê được cùng biển đón những cơn mưa tầm tã, những cơn gió gào thét giữa đại dương. Có lẽ em muốn chia sẻ với biển một chút tình người trong lúc nó quạnh vắng, đơn độc nhất ... và ngược lại. Giữa tiếng sóng ngoài bờ đá, tiếng gió gầm gừ trên ngọn cây, cái lạnh da diết, hòa với những tiếng sấm sét, nhưng em ... lại tìm được cho mình một trạng thái thanh tịnh lạ lùng. Một chút gì lắng đọng ... êm ả. Một thế giới riêng, không một chút hỗn độn như thực tại ... Chỉ ước gì anh ở gần bên em ...!
Mưa suốt chiều nay ... nghe buồn quá
Mưa về thắm ước cả nhân gian
Mưa cho tan tác ... tình xa cách
Ngất ngây hồn hoang mộng lỡ làng
Mưa vẫn mưa bay ... cuối mạn trời
Mưa về ru khúc nhạc đơn côi
Mưa như trút nỗi ... sầu nhung nhớ
Trên bến cô liêu phủ lạnh người
Mưa vẫn mưa rơi ... khắp nẽo đường
Mưa về cho giấc mộng sầu vương
Mưa xuyên kẻ lá ... rời trăm ngã
Khơi đậm âm vang khúc đoạn trường
Mưa vẫn mưa rơi ... giữa phố phường
Mưa làm mờ nhạt bóng người thương
Mưa như đem cả ... tình duyên thắm
Trao đến cho người chốn xa xăm
Mưa đã phôi pha ... ước mặn nồng
Mưa làm ray rứt kẻ chờ trông
Mưa cho lạnh bến ... từng xuân mộng
Xanh lá cây xanh kỉ niệm lòng
Tôi đi giữa mưa rơi giá buốt
Từng giọt buồn rét ướt bờ vai
Nụ tình nào thoáng chút tàn phai
Trời u ám không vương chút nắng
Mưa như trút sầu trên biển vắng
Thuyền bồng bềnh ... đây bến tịch liêu
Lời rì rào sóng nước cô liêu
Hàng dương đứng xiêu xiêu rét mướt
Giọt mưa về không tên gợi nhớ
Một lần nào lỡ bước biệt ly
Tay gẫy guộc đưa tiễn người đi
Cũng là chiều mưa rơi héo hắt
Cuộc tình vừa ... xa bay vụt mất
Ngồi nhìn chùm bóng vỡ đầy sân
Lòng ngập tràn ... nỗi nhớ bâng khuâng
Mưa thổn thức dâng trong khóe mắt
Hững hờ dõi mắt ngắm mưa rơi
Mây giăng u ám một phương trời
Mi chờ khép hờ ... môi thắm mặn
Ngỡ ngàng chợt tỉnh thấy chơi vơi
Có phải trời mưa gợi nỗi buồn
Hay vì ngấn lệ đầy rối tuôn ...?
Trách mưa sao nỡ gieo thêm bão
Chỉ có lệ kia hiểu cội nguồn
Thấm nhẹ lệ sầu ta tiếc thương
Một chuỗi thời gian đầy vấn vương
Hôm nay lê gót ta chào biệt
Để bóng cô đơn nơi góc đường
Thời gian ngắn ngủi ta nào hay
Vui vẻ bên nhau những tháng ngày
Mới đó mà nay đã vụt mất
Trong tôi kỉ niệm ... vẫn còn đầy
Mưa tháng sáu làm nhạt nhòa hẹn ước
Để em về chân đếm bước buồn tênh
Con chim nhỏ trong mưa ... buồn rét mướt
Em như chim ... tìm ai để bắt đền ...?!
Từng giọt rớt ... vào trong hồn tê buốt ...!
Giọt nào mưa ... giọt nào nước mắt em ...?
Chuyện tình ấy ... bao năm không quên được
Thì anh ơi ... mưa vẫn mặn môi mềm
Anh nơi ấy ... nắng có dài tháng Sáu
Bờ biển tình ... ai đi dạo cùng ai ...?
Em nơi đây ... mỏng manh trong chiếc áo
Áo không ngăn mưa thấm ướt vai gầy
Sau cơn mưa ... cây nẩy chồi xanh biếc
Con chim mừng ... hót tha thiết yêu đời
Sau cơn mưa ... em vẫn sầu ly biệt
Nắng hay mưa ... với em chỉ thế thôi ...!!
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét