25 tháng 1, 2014

Xuân Mong Chờ ...!


Tình đã xa lòng em buồn biết mấy
Thuở yêu người em nào biết chia hai
Say tình xuân ươm hồng mộng thắm
Xa người rồi em còn lại buồn đây

Dẫu biết tình như chuyện gió mây
Mây chẳng yên khi chiều gió vẩn thổi
Nhưng sao em vẫn thấy lòng bối rối
Hỏi vì sao tình chẳng được trọn đầy


Mùa xuân nữa lại theo về trước ngõ
Gió xuân đầy lại thắm đượm tình thơ
Em lơ ngơ bước trên đường hoa thắm
Gửi hồn mình theo con gió chiều mơ

Tâm tình này em gửi trọn vần thơ
Những con chữ ngập ngừng như muốn tỏ
Em không biết khi nào anh mới rỏ
Khối tình thơ em tỏ vẫn còn ngờ

Xuân đã đến tuyết dừng rơi lạnh giá
Gió xuân hiền xua cái lạnh đông qua
Cái nắng vàng như muốn nhắn người ta
Thôi buồn nữa mùa xuân về rồi đó

VL

Xuân đến rồi anh, anh chẳng đến
Thơ buồn cũng nhốt nắng trên mây
Nắng theo anh ấm trời đông bắc
Nỡ nhốt buồn riêng tận chốn này

Xuân đến rồi anh, anh chẳng đến
Trăng tròn lại khuyết, khuyết tình ta
Chiều nay lại rót thơ trong nhớ
Rót cả niềm đau chảy mượt mà


Em đếm mùa xanh trên sắc lá
Biết mầm đã héo buổi đầu tiên
Chiều nay trói mộng bên chân ghế
Nắng đón xuân buồn trốn dưới hiên

Em cũng như anh thèm chút nắng
Cuối mùa đông giá buốt đây vơi
Hồn xuân xứ lạ buồn quay quắt
Đá cũng cần nghe tiếng sỏi cười

TLN

13 nhận xét :

  1. Đá cũng cần nghe tiếng sỏi cười
    Nghe lòng ray rức giữa mùa vui
    Trời xuân hoa lá thay màu mới
    Sao để mình em biếng nói cười?

    Em cũng như người mong đón xuân
    Riêng lòng mơ sớm gặp tình quân
    Chờ xuân chờ mãi xuân không đến
    Em biết làm sao khỏi lặng thầm

    Thôi thì xuân đến với người ta
    Riêng để mình em ngắm mọi nhà
    Vui đón Xuân về mơ ước mới
    Bao giờ người thôi mãi nơi xa
    ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xuân Mong Chờ ....!

      Em đứng lặng nhìn bầu trời không nắng
      Vầng trăng nào lấp được nỗi cô liêu
      Mảnh trăng khuya không soi rõ những điều
      Trong tâm tưởng đang vạn ngàn nhức nhối

      Em muốn níu mảng hoàng hôn đi vội
      Trả lại em dù một chút mong manh
      Tia nắng hồng và chiếc áo màu xanh
      Tia nắng mới cho lòng em tươi mát

      Đêm xuân về, một mình trên ngõ tối
      Bóng ai kia ! Sao không phải là anh ?
      Lòng quặn đau em cúi bước thật nhanh
      Tiếng chuông vọng, anh ơi .. lòng tê tái !

      Bài xuân ca không làm lòng êm ái
      Nhạc du dương em ngước mắt nhìn lên
      Chung quanh em chẳng có một người quen
      Xa lạ quá anh đây ! Sao không tới ?

      Anh ! anh ạ, đêm nay mình em khóc
      Trong nghẹn ngào em mãi nhớ về anh
      Bầu trời đêm nay chẳng có ánh trăng
      Đêm giao thừa đang chìm trong im lặng

      Em thương anh cả ngàn năm dĩ vãng
      Chìm trong tim như cát trắng biển sâu
      Con thuyền đi chở mãi một nỗi sầu
      Em là bến đợi chờ trong nỗi nhớ

      Anh ! anh ạ đừng xa em nữa nhé
      Một lần xa đã đủ để em đau
      Hơi men kia anh uống đã vào sâu
      Tim em hứng những giọt sầu thương nhớ !!!

      Xóa
  2. Xuân không anh, buồn giăng tơ nhung nhớ
    Đón xuân về, em mời bóng cạn ly
    Năm mới về, năm cũ giã từ đi
    Thêm một mùa xuân ... em lại chờ anh ....

    Trả lờiXóa
  3. Mình em với tiếng thở dài
    Nỗi lòng xa vắng ... mơ hoài dáng anh
    Chỉ mình em mỗi từng canh
    Nhớ nhung, trăn trở ... anh đành lòng sao ???

    Biết rằng chẳng nợ nần chi
    Nhưng sao tim cứ ôm ghì khổ đau
    Cố vui... mưa cứ đổ ào
    Gió buồn nên chẳng lao xào ngọn cây

    Thôi thì em hứa từ đây
    Tình anh em sẽ theo mây lững lờ
    Không sầu, không giận dù mơ
    Gạt ngang dòng lệ làm thơ tình buồn ......

    Gởi Lại Đây

    Gởi lại đây chút hương tình lắng động
    Chút tâm tư chao đão bóng hình ai
    Thoáng phôi pha như mem đắng rươu cay
    Trong đêm tối tay nâng ly say khướt

    Say thật đó…những điều không thể được
    Ngã lao đao hồn say khướt chênh vênh
    Đễ mơ màn như hơi gió đêm đêm
    Đang khe khẽ ru hời lòng nhân thế

    Xuân buồn ơi ! nhớ ai tình đẫm lệ
    Nhớ tới ai khi bóng xế chiều buông
    Gọi tên ai khi lòng thấy cô đơn
    Ai ấp ũ bài thơ buồn dang dỡ

    Giọt mưa rơi trên má ai bỡ ngỡ
    Trên đôi mi tan vỡ khúc âm xưa
    Giòng kỹ niệm biết mấy nói sao vừa
    Thôi hết rồi những gì không thể giữ

    Đêm về khuya sương rơi trên khung cữa
    Lòng thì thâm e ngại hứa với ai
    Nhưng biết rằng duyên tình đã phôi phai
    Xin giữ mãi bài thơ buồn thuỡ ấy.

    Tuyết Nhi

    Trả lờiXóa
  4. Ôi chao,
    Anh đi vắng để mùa xuân chưa lại
    Có lẽ nào lại trông ngóng vậy chăng…
    Có lẽ nào yêu quá một vầng trăng
    Ôi là xuân ngời sắp đến rồi chăng…

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ôi chao,
      Xuân không về bỡi tình còn xa vắng
      Có lẽ là xuân này lại ngóng trông
      Có lẽ là vầng trăng còn đang khuyết
      Để xuân về nỗi nhớ mãi vây quanh ...!

      Xóa
    2. Xuân vắng anh lòng em dường hiu quạnh
      Đường chiều về em cứ mãi nhìn quanh
      Thoáng bóng ai em cứ ngở như là
      Anh đã đến để mùa xuân thôi lạnh
      ...

      Xóa
    3. Không có anh, mùa xuân như lười biếng
      Thiếu nắng hồng và tiếng pháo reo vui
      Nhớ người dưng, sao nhớ đến ngậm ngùi
      Nắng ấm Cali có làm thêm môi đỏ ....

      Xóa
    4. Tình em sâu vầng trăng cao đã tỏ
      Nắng xuân hồng làm má đỏ hay hay
      Anh chỉ buồn bàn tay ấm còn đây
      Vẫn để ngỏ chờ bàn tay nho nhỏ

      Có lúc muốn cùng em trên lối nhỏ
      Để bàn tay tìm nắm lấy bàn tay
      Trời mùa xuân dịu nhẹ gió dừng lay
      Như muốn lặng nghe đôi tim nói nhỏ
      ...

      Xóa
    5. Mùa Đông nhường bước
      Xuân nhẹ nhàng về
      Mà sao lòng nặng nỗi nhớ lê thê
      Sầu tê tái đôi vai gầy đơn lẻ
      Nỗi nhớ thương làm tim em đau xé
      Anh có về ươm lại mùa xuân ?

      Em đếm bao lần
      Trăng tròn rồi khuyết
      Vắng bóng anh tình em như hoa tuyết
      Rơi mênh mang lạnh giá cả trời hoang
      Anh có về tạo dựng lại thiên đàng
      Xua băng giá đem nắng hong trời hạ

      Vắng anh trời lạ
      Đơn lẻ mình em
      Chân bước sầu trên góc phố thân quen
      Khua quạnh quẻ từng tiếng buồn nức nở
      Trời ngược gió đưa nỗi buồn vô cớ
      Vờn tóc buồn từng sợi nhớ bâng khuâng

      Cỏ nhú mầm xuân
      Đợi bước anh về
      Chú dế mèn đang dạo khúc đê mê
      Ru êm ái khúc ca tình lữ thữ
      Bên ngoài kia nắng xuyên cành vẽ chữ
      "Em chờ anh, anh hỡi ! Em chờ anh".

      Sưu Tầm

      Xóa
  5. Phố biển vào xuân người như hội
    Chỉ tội mình anh len giữa phố phường
    Người đông sao thiếu vắng người thương
    Hỏi xuân về có hết đơn côi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phố biển chiều nay thiếu một người
      Người xưa xa vắng nay ở đâu ?
      Xuân về tiếng pháo vui rộn rã
      Chỉ riêng mình tôi lắm ngậm ngùi !
      Xuân đến làm chi có gì vui ?
      Một mình một bóng thấy đơn côi !!!

      Xóa
  6. Tình em sâu vầng trăng cao đã tỏ
    Nắng xuân hồng làm má đỏ hay hay
    Anh chỉ buồn bàn tay ấm còn đây
    Vẫn để ngỏ chờ bàn tay nho nhỏ

    Có lúc muốn cùng em trên lối nhỏ
    Để bàn tay tìm nắm lấy bàn tay
    Trời mùa xuân dịu nhẹ gió dừng lay
    Như muốn lặng nghe đôi tim nói nhỏ

    VL

    Ngắm đất trời thấy trong lòng nhung nhớ
    Nơi thung lũng đâu đó có bóng anh
    Ánh nắng vàng trải rộng với trời xanh
    Trời đẹp lắm, ước gì anh bên cạnh ...

    Đầu mùa xuân gió vuốt ve lành lạnh
    Cánh mai vàng theo gió quấn gót chân
    Có cảm giác anh đâu đó thật gần
    Ngày nắng đẹp chợt nhớ về anh đó !

    Trả lờiXóa